Đi ngược chiều thương!
Em khoác chiếc ba lô màu rêu xanh năm tháng
Đựng đầy kí ức
Đi ngược chiều thương nhớ đầy vơi…
Em gặp anh!!!nơi bề biển trùng khơi…
Cùng hòa nhau vào trò chơi ngàn đời với những cuộc phiêu lưu mang hình hài con sóng!!!
Em vẫn cố bước qua nỗi đau thầm lặng của riêng mình…
Để trò chơi với anh không bao giờ đứt quãng
Đi ngược chiều thương!!
một ngày kia em nhận ra mình cũng giống kẻ tầm thường…
Không bao dung yêu và cho đi tình yêu như trò chơi ngàn đời của biển…
Cũng toan tính thiệt hơn và ích kỉ thèm được yêu thương chân thật…
Không như một linh hồn-ôm ấp một trò chơi!!!!
Đi ngược chiều thương!!!
Một ngày nào đó anh nhận ra ta bỗng chốc xa vời…
Xa trò chơi của chúng ta và xa huynh không một lời từ biệt…
Hãy thứ tha yêu thương cho một trái tim có tình yêu rất thiệt
Nên chẳng dám yêu thương thêm nữa một linh hồn….
Đi ngược chiều thương!!!!
Hai chúng ta- hai con đường không chung một lối!!!!!
khánh dư(2010)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét