số lượng người xem trang

Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

Thơ tình cho chàng thơ!!!!

em âu yếm kêu chàng là chàng thơ của em
vì đã lâu rồi không có chàng trai nào làm em hoang hoải thế
mọi yêu thương đã chết
khi người ấy ra đi
em đã tự nói với lòng mình chẳng yêu thương nữa đâu
vì đau lắm những mối tình không thể nào trọn vẹn
em hoài nghi niềm thương của chính bản thân mình
khắc khoải.
rồi tự hát ru mình bằng bài ca cũ
của người tình cũ
dấu yêu xưa đâu có thể quay về?
chàng hãy cứ là chàng thơ của em nghe
để em giấu những vui buồn trong căn phòng màu rêu năm tháng
có một góc nào bình yên cho em khóc
ru ngủ những muộn phiền...
để em nhìn chàng cười để em thấy chàng vui
để em nghe giọng tình ca hằng đêm chàng cất lên từ đôi môi
bỏng khát
để tiếng đàn khàn đục tạp âm trong veo như trăng rằm mười tám
để ưu tư riêng em có lối nhỏ đi về
rồi lỡ một ngày nào em biến mất khỏi người
chỉ xin được một lần người muộn phiền đôi chút
một lần thôi người nhìn mưa thảng thốt: 
Em có bị mưa trời làm phai nhạt màu môi?
chỉ một lần và chỉ một lần thôi
người hát ru em bài tình ca lỡ dở
ru em vào quá khứ
ngõ nhỏ chàng đi qua trong cả một hành trình.
....
người trở về đời thường vẫn với bóng hình xưa
chỉ xin được lấy đi một phần ngàn trái tim người bé nhỏ.
một phần ngàn cho suy tư dằn vặt
cho nhớ nhung, cho cả những muộn phiền.
em sợ rồi quen lại những thói quen
làm khổ thêm trái tim mình bồng bột

đa mang....

....
KD