Cuối tuần, tâm trạng.
Nhỏ bạn gọi điện hẹn cafe lúc 7h sáng. Chắc nhỏ nghĩ mình cô đơn. Phải khước từ vì cuộc hẹn với trung tâm dạy nhạc. Người ta đi làm thì mình chơi dài, đến lúc người ta chơi thì mình phải tất tả.
Đời!
thèm nhấm nháp ly nâu, nhưng cafe chẳng tốt cho sức khỏe của mình. Thằng nhóc phục vụ Chiêu nhắn tin. "SAO HÔM NAY CHỊ KHÔNG TỚI?". Ơ thì ra có kẻ còn nhớ đến sự tồn tại của mình.
Mình sao nhãng quán quen vì điều gì rất lạ. Tệ quá!
Giận mình thật nhiều, nhưng vẫn không thể ngăn được dòng suy tư.
Bữa cơm chiều nhạt nhẽo, thèm một món ăn ngon sẽ thưởng thức hai người.
Muốn bước chân ra khỏi căn phòng chật, nhưng không biết mình sẽ đi đâu. Lại sợ...mình sẽ bắt đầu cho một thói quen. Không tốt!
cái gì quá cũng không tốt. Biết vậy rồi nhưng cứ khi quá rồi mình mới ngộ ra....
Cafe hai người một ly nhé! chiều chủ nhật thế là đủ,ta uống cafe không phải vì ta nghiện cafe mà là niềm vui và điều thú vị bên cạnh nó...Pa-Ven
Trả lờiXóaAnh sẽ bình yên được đúng ko? anh bình yên được em mới thôi hoang hoải.
XóaGửi lời bình chậm tới quá khứ nhỏ buồn của bạn :)
Trả lờiXóaThanks Sỏi!
Xóa