Ghé ngẫm vào giờ tan tầm, tựa đầu bên khung kính...vờ như bên ngoài trời đang se lạnh. Người nói ngồi ở nơi đó mà mường tượng khi trời mưa, giống tiết trời mùa đông ngoài Bắc lắm. Nhưng giờ trời không mưa...
Chạm ánh mắt người trong căn phòng nhỏ, cái nhìn ngượng ngùng khó hiểu...Sợ! vô hình nỗi sợ hãi mông lung.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét