số lượng người xem trang

Thứ Tư, 24 tháng 8, 2011

LOVE STORY ( kì 1)


KỊCH BẢN PHIM




LOVE STORY




(VIẾT LẠI TỪ PHIM LOVESTORY)
Người viết: Ngọc Dung
Lớp biên kịch- thầy Sâm Thương




Tháng 08- 2011

Chủ đề tư tưởng:
Tình yêu là khúc ca ngọt ngào mang lại cho con người ta hạnh phúc và cũng mang đến nhiều nỗi đau. Nhưng khi yêu, ta đừng bao giờ so đo đong đếm và hơn thua. Cũng đừng bao giờ nói lời ân hận.
Thông điệp của phim: Khi yêu, đừng bao giờ nói lời ân hận
Nội dung phim:
Bộ phim là câu chuyện tình cảm động sâu sắc, kể về mối tình đẹp của Oliver Barrett- một chàng hoàng tử con nhà giàu, sinh viên ưu tú của trường đại học Harvard. Và cô tiểu thư Jenny, xuất thân trong một gia đình bình dân. Họ gặp nhau tình cơ, và cũng tình cơ yêu nhau. Nhưng tình yêu đó bền chặt và chân thành. Bị gia đình phản đối, nhưng Oliver vẫn nhất quyết đòi kết hôn với người con gái anh lựa chọn. Cuộc sống gia đình của họ gặp không ít khó khăn vì bố của Oliver quyết định không chu cấp cho con trai, nhưng tình yêu của họ bền vững và ngày càng gắn bó. Những tường hạnh phúc sẽ vẹn nguyên với đôi bạn trẻ… Một ngày kia, Oliver được bác sỹ báo tin Jenny bị bệnh tim bẩm sinh và sắp chết. Chàng đau khổ nhưng vẫn tỏ ra bình thường trước Jenny. Jenny biết chuyện và càng tỏ ra yêu thương chồng mình. Hai người sống cuộc sống gia đình hạnh phúc.
Kết thúc phim, Jenny chết. Ông Barrett ân hận xin lỗi con trai.

Nhân vật:
Oliver Barrett do John Marley thủ vai: Một chàng trai quý tộc giàu có, thông minh, giỏi giang và bất đồng với người cha có khuân mặt Đá. Sinh viên ưu tú của trường Harvard.
Jenny do Ray Milland thủ vai: Cô tiểu thư bồ côi mẹ, sinh ra trong một gia đình thường dân. Sinh viên của trường Radcliffe. Cô sinh đẹp, thông mình và mê nhạc rock.
Ông Barreett: Cha của Oliver, một người đàn ông giàu có và có khuân mặt lạnh lùng. Có mối bất hòa với con trai.
Phil: Cha của Jenny, người đàn ông phúc hậu, thương con.

Và một bài diễn viên khác.

KỊCH BẢN CHI TIẾT:
Bản nhạc Love story vang lên, máy quay toàn cảnh một khu trượt tuyết, rồi đến cận cảnh Oliver đang ngồi ở hàng rào bên ngoài khu trượt tuyết (quay sau lưng).
Voice of: Có thể nói gì về một cô gái 25 tuổi vừa ra đi vĩnh viễn. Rằng cô ấy xinh đẹp và giỏi giang, rằng cô ấy yêu Morart và Bach, Beatles và tôi.

HỒI TƯỞNG

THƯ VIỆN- NỘI- NGÀY
Quay một góc thư viện, máy quay từ trên xuống.
Oliver muốn mượn một cuốn sách để chuẩn bị cho kì thi kiểm tra, đứng nói chuyện với Jenny ở quầy thủ thư.
OLIVER
Có tựa sách này không?
JENNY
Anh có thư viện riêng cơ mà
OLIVER
Hãy trả lời câu hỏi của tôi
JENNY
Trả lời câu hỏi của tôi trước đi
OLIVER
Chúng tôi có quyền sử dụng thư viện
JENNY
Tôi không nói đến quyền lợi, mai anh vẫn phải trả
Harvard và 5 triệu tựa sách.
OLIVER
Tôi chỉ cần một quyển sách, ngày mai tôi thi kiểm tra
JENNY
Dân cao đẳng liệu ăn nói cho đàng hoàng đấy
OLIVER
Điều gì khiến cô nghĩ tôi đi học cao đẳng
JENNY
Trông anh có vẻ giàu có
OLIVER
Thực ra tôi nghèo và thông minh đấy
JENNY
Tôi mới là nghèo và thông minh
OLIVER
Sao cô biết cô thông minh
JENNY
Vì tôi sẽ không uống café với anh
OLIVER
Ai lại đi mời cô
JENNY
Thế mới là rốt đấy
THƯ VIỆN( KHU CAFÉ)- NỘI- NGÀY
Oliver cầm mấy cuốn giáo trình lên coi
OLIVER
Văn học tổng hợp105, cũng được
Nhạc 150, cũng khá…. Music 201 lớp sau đại học à
(Jenny gật đầu, gia vẻ hãnh diện.)
JENNY
Giáo trình âm nhạc thời phục hưng.
OLIVER
Âm học là cái khỉ gì?
JENNY
Không nói chuyện bậy bạ đâu anh Cao Đẳng ơi
OLIVER
Này cô Khó Chịu, tên tôi lá Oliver
JENNY
Tên hay họ
OLIVER
Tên
JENNY
Vậy Oriver gì?
OLIVER
Barrett
JENNY
Barrett viết như nhà thơ
OLIVER
ừ, nhưng không họ hàng gì cả.
JENNY
Barrett viết như đại sảnh Barrett?
OLIVER
ừ.
JENNY
Thì ra tôi đang ngồi uống café với một đại sảnh của đại học Harvard
OLIVER
không phải, ông cố tôi xây để tặng cho đại học Harvard thôi
JENNY
để chắt của ông ấy dễ đậu vào chứ gì?
OLIVER
Nếu cô nghĩ tôi tồi tệ thế thì dụ dỗ tôi uống café làm gì?
JENNY
Tôi thích thân hình anh kia
(Oliver im lặng, mỉn cười nhìn Jenny)

KHUÂN VIÊN TRƯỜNG ĐẠI HỌC- NGOẠI- NGÀY
Hai người vừa đi vừa nói chuyện
OLIVER
Tôi học khoa nhân văn
JENNY
Nhìn  không biết đâu
OLIVER
đó là một chương trình học bổng
JENNY
Tôi cũng biết anh thông minh
OLIVER
Thật à?
JENNY
Và tôi biết anh đang tức tôi nữa
( Jenny, bước đến bậc thang, mở cửa)
OLIVER
Jenny!
JENNY
Gì?
OLIVER
 Này cô sinh viên Radcliffe khó chịu, thứ 6 này có trận đấu hokkey
JENNY
Rồi sao?
OLIVER
Tôi muốn mời cô
JENNY
Sao tôi phải đi xem …
OLIVER
Vì tôi là cầu thủ
JENNY
Cho bên nào?
(Jenny  mỉm cười,bước vào nhà, không đợi nghe câu trả lời)

SÂN BÓNG CHÀY- NỘI- NGÀY

Trận đấu đang diễn ra gay cấn, Oliver phạm lỗi
TRỌNG TÀI:
Cầu thủ số 7 bị phạt hai phút
PHÁT THANH VIÊN
Voice of:
Phạt Bareett trường Harvard 2 phút
JENNY
Sao lại ngồi đây khi bạn bè đang chơi
OLIVER
Tôi đang bị phạt
JENNY
Tại sao?
OLIVER
Tôi đánh quá sức
JENNY
Như vậy là lỗi của à?
OLIVER
Jenny tôi đang rất tập trung
JENNY
Tập trung để làm gì?
OLIVER
để hạ gục bọn quỷ sứ kia kìa.
Cố lên Harvard, cố lên
JENNY
Có ý định chơi bẩn không, Đến khi nào anh hạ tôi?
OLIVER
Không im thì tôi làm ngay đây.
JENNY
Tôi đi ngay đây, chào nhé!
( Jenny quay đi, Oliver được vào sân sau 2 phút)
JENNY
Tôi đi ngay đây, chào nhé!
PHÁT THANH VIÊN:
Voice of: Barrett trở vào, Harvard lại sung sức như cũ
(Trận đấu diễn ra sôi nổi, khán giả reo hò cổ vũ. Oliver Phút cuối trận đấu, Oliver truyền bóng cho một người bạn, ghi bàn thắng trung cuộc.)
 PHÁT THANH VIÊN
Voice: một bàn, Backerman thắng rồi, Barrerd
ĐƯỜNG PHỐ- NGOẠI- ĐÊM
(Hai người vừa đi vừa nói chuyện)
JENNY
Bây giờ tôi thích xem Hokcey rồi đó
OLIVER
Cô thích đoạn nào nhất?
JENNY
 Lúc anh té ngồi ban nãy đó
 OLIVER
( Rướn người hôn nhẹ lên mà Jenny)
Cảm ơn đã đến coi
JENNY
Tôi chưa cho phép anh hôn mà
OLIVER
Tôi cao hứng mà
JENNY
Tôi thì không
(Oliver kéo Jenny lại gần và hôn lên môi cô nhẹ nhàng, rồi bước đi bỏ mặc Jenny chưa hết ngạc nhiên)
OLIVER
Có khi vài tháng tới tôi không gọi cho cô
JENNY
Tại sao?
OLIVER
( quay lại nói với Jenny, vẻ mặt đùa cợt vui vẻ)
Hay biết đâu lát nữa về nhà tôi gọi cho  cô ngay đấy
JENNY
Cà chớn!
(Nói rồi tức tối bước vô nhà)
OLIVER
( Nói với theo)
Thì ra cô thích sỏ người ta, người ta sỏ lại thì giận.
PHÒNG OLIVER- NỘI- ĐÊM
(Oliver bước vào phòng, cả nhóm bạn của anh đang chơi bài_
OLIVER
Chào bầy thú của tớ
BẠN OLIVER
Chào Oliver
Trận đấu thế nào?
OLIVER
Thắng ngay bàn chót
BẠN OLIVER
Thắng em Cavelire à?
OLIVER
( vừa cởi áo khoác vừa nói)
Đâu phải chuyện của cậu
BẠN OLIVER
Tớ là bạn cậu mà
MỘT NGƯỜI KHÁC TRONG NHÓM
Barrett lại có đào mới à?
 BẠN OLIVER
Jenny. Một em mê nhạc gốc đảo Rhodes đấy!
Biết cô ta rồi, khó chịu lắm
NHÓM BẠN
(Tỏ ra thích thú khi nói đến chủ đề Oliver có bạn gái, bàn luận sôi nổi)
Chơi dương cầm cho đội Bach
Còn với Barrett
Nàng vờ làm cao chứ gì?
OLIVER
( Rút giậy điên thoại bàn, cầm điện thoại đivề phòng. Quay lại nói với một người bạn)
Simpson, thôi nhé!
NHÓM BẠN
Thôi! Đúng rồi
Trong phòng của Oliver, anh bật đen, ngồi vào bàn, quay số của Jenny)
OLIVER
Allo Jenny, cô nghĩ gì nếu tôi nói tôi … tôi nghĩ tôi đang yêu cô
Buổi sáng hôm sau:
ĐƯỜNG PHỐ- NGOẠI- NGÀY
JENNY
Đừng nói yêu khi anh chưa nghĩ thật lòng
OLIVER
Sao em lại nghĩ vậy?
JENNY
Ai cũng biết anh qua hững con số
OLIVER
Là sao?
Người ta biết anh vì tiền của anh. Ở Radcliffe…hành lang nào cũng dặt tên là Barrett.
OLIVER
Em điều tra về anh đấy à
JENNY
Em đâu có đi ăn tối với bất cứ ai
OLIVER
Anh chỉ là bất cứ ai thôi sao?
JENNY
 vậy anh nghĩ sao
SÂN TRƯỢT BĂNG- NGOẠI- NGÀY
(Hai người đang ngồi trên băng ghế ăn bánh và uống café vui vẻ)
OLIVER
(Đặt ly café xuống ghế, nói với Jenny vẻ hớn hở)
Cuối tuần này em đi chơi một mình nhé
Còn anh thì bận với Francis Lapiete
JENNY
Vui lắm đấy
OLIVER
Em ghen à
JENNY
Ghen với đội trưởng của đội Hokcey?
OLIVER
(Nhìn Jenny trâm trọc)
Cũng biết đọc báo thể thao cơ đấy
JENNY
(Cười tươi nhìn Oliver, vẻ như thương lượng)
 Em xem anh đấu với Cornell cũng được vậy?
OLIVER
Không, anh sẽ bận lắm
JENNY
Ồ phải rồi, chức vô địch
OLIVER
( Đưa mắt nhìn đăm chiêu, Jenny ngạc nhiên.)
JENNY
Có gì hơn chức vô địch à?
OLIVER
Hơn nhiều!
SÂN VẬN ĐỘNG- NỘI- NGÀY
( Trận Hokcey tranh giải vô địch đang diễn ra quyết liệt)
PHÁT THANH VIÊN
Voice of:  Cornell thắng bàn. tỷ số 3- 3
(Hai đội mâu thuẫn, đánh nhau trên sân đấu, ồn ào)
Tiếng cổ động viên đội Barrett: Ra đi, đường chơi nữa
OLIVER
(Đang đánh nhau với 1 thành viên đội Cornell)
Tao sẽ đá mày trở về Montreal
TRỌNG TÀI
Voice of: Đứng dậy!
Cậu thua rồi, Barrett. Thôi đi!
THÀNH VIÊN ĐỘI CORNELL
Tao sẽ đánh vỡ mặt mày!
OLIVER
 Tao sẽ dập mày trước
TRỌNG TÀI
Barrett! Ra khỏi sân!
Oliver bị trọng tài đẩy ra khỏi sân, nổi cáu
OLIVER
( Quay lại giằng co với trọng tài)
Francis Lapiete đánh tôi trước cơ mà
TRỌNG TÀI
 Vào đó!
OLIVER
Chán quá!
TRỌNG TÀI
Số 7 bị phạt 5 phút vì đánh cầu thủ khác
PHÁT THANH VIÊN
Voice: Cầu thủ Barrett, đại học Harvard bị phạt 5 phút vì đánh nhau
Olive bực bội ngồi vào ghế, thất vọng nhìn quanh khán đài, dừng ánh mắt khi thấy cha mình.
SÂN VẬN ĐỘNG- NGOẠI- NGÀY
Trận đấu kết thúc, Ong Barrett đợi con phía ngoài dân vận động
ÔNG BARRETT
Chắc phải có thịt bò rồi
OLIVER
Thôi ạ. Bác sỹ lo cho con rồi
ÔNG BARRETT
Ý bố bảo là để ăn trưa ấy mà
OLIVER
Con phải ăn với đội
ÔNG BARRETT
À- cũng được
Mặt con có đau không?
OLIVER
Thưa ko ạ.
ÔNG BARRETT
Để bố bào Jack Wells khám lại cho cho con
OLIVER
Thôi a- ko cần đâu
ÔNG BARRETT
Jack là chuyên viên
OLIVER
đâu có gì đặc biệt
ÔNG BARRETT
Xe bố đằng kia, để bố đưa con đi một đoạn nhé
OLIVER
Để con đi với bố ra xe
ÔNG BARRETT
Con đã có tin gì của trường Luật chưa?
OLIVER
Thật ra con chưa quyết định học trường Luật

Ý bồ hỏi là trường Luật đã chọn con chưa thôi mà.
OLIVER
Chưa
ÔNG BARRETT
Cũng ko có gì phải lo
OLIVER
Lo gì?
ÔNG BARRET
Họ cần người giỏi như con
OLIVER
Họ không có đội Hokcey
ÔNG BARRETT
(Nhìn con khẳng khái)
Oliver, con có những đức tính khác
( hai người đứng trước trỗ đậu xe của ông Barret)
OLIVER
Rất tiếc bố đi đường xa mà Harvard  lại thua
ÔNG BARRETT
Bố đến xem con chơi là chủ yếu
Hiệu trưởng đại học luật là một người bạn tốt của bố
OLIVER
Vậy cũng tốt
Ông Barrett nhìn, bắt tay chào tạm biệt con trai rồi mở cửa bước lên xe
ÔNG BARRETT
Chào con
OLIVER
Chào bố
Cho con gửi lời thăm mẹ
ÔNG BARRETT
Bố sẽ nói
Oliver nhìn theo chiếc xe của bố đến khi khuất bóng rồi quay đầu bước đi
SẢNH BRIGGS- NỘI- NGÀY
Oliver mở của bước vào tìm Jenny
OLIVER
JENNY…?
NHÂN VIÊN
Cô ấy gọi điện thoại dưới nhà
OLIVER
Là ở đâu?
NHÂN VIÊN
 Vòng qua góc là đến
OLIVER
Cảm ơn!
Oliver bước nhanh về hướng nhân viên chỉ tay, khi bước lại gần buồng điện thoại, anh nghe thấy tiếng Jenny nói vọng ra.
JENNY
Voice: Vâng, 1 triệu lẻ một lần vâng.
Chứ sao! Tôi cũng yêu ông nữa Pill
Cũng yêu nữa
( Jenny gác máy, bước ra khỏi phòng điện thoại. )
JENNY
Sao vậy? trông anh bơ phồ quá!
OLIVER
Anh bị thương!
JENNY
Nhưng có làm tên kia bị thương nặng hơn không?
OLIVER
Khi nào mà chẳng thế!
( Hai người bước đi, Oliver muốn thắc mắc về những gì mình vừa nghe được)
OLIVER
Fenny!?
JENNY
Gì?
OLIVER
Fill là ai?
JENNY
bố em
OLIVER
Em gọi bố là Fill hả?
JENNY
Tên ông ấy mà!
chứ anh gọi bố anh là gì?
OLIVER
Lão khó chịu!
JENNY
Nói thẳng vào mặt ông ấy à?
OLIVER
Anh có thấy mặt ông ấy đâu
JENNY
tại sao?
 ông ấy mang mặt nạ à?
OLIVER
Một cách nào đấy
JENNY
Ông ấy phảitự hàochứ, anh là sinh viên sáng giá của Harvard mà
OLIVER
Ông ấy cũng vậy.
JENNY
Có gì hơn chưc vô địch
OLIVER
ông ấy chèo thuyền  đơn ở thế vận hội năm 1928
JENNY
Rồi có thắng ko?
OLIVER
Không!
JENNY
vậy sao gọi ông ấy là khó chịu?
OLIVER
Ông ấy dựa vào anh, bắt anh làm những việc phải làm
JENNY
Có sao đâu
OLIVER
Anh không thích đạt ngần ấy thành tích trong mỗi kì học
JENNY
Anh ghét lên bảng danh dự và chức vô địch, em biết
OLIVER
Ông ấy muốn anh phải thế rồi khi đạt thành tích ông ấy dửng dưng.
JENNY
Sao kì vậy?
OLIVER
Em biết là sau trận đấu ông ấy nói gì không?
JENNY
Ông ấy đến tận đây xem anh chơi à?
OLIVER
Sau khi mất giải và sau khi anh sắp bị lũ Canada đánh chết.
Em biết ông ta nói gì với con trai mình không?
JENNY
Hãy đến Ithaca chơi gái!
OLIVER
Bố quen hiệu trưởng trường Luật
JENNY
Chứ anh mong ông ấy nói gì?
Đời sống tình dục của con thế nào?
OLIVER
Em bênh ai đây?
JENNY
Em đâu có biết có một cuộc chiến
OLIVER
Em chẳng hiểu gì cả!
JENNY
Hiểu nhiều hơn anh tưởng
Lão khó chịu có bao giờ bị điểm thấp không?
OLIVER
Ông ấy là học sinh giỏi nhất Rohodes
JENNY
Thế thì vấn đề là thành tích vượt bậc rồi.
OLIVER
Thôi bỏ đi, chuyện không có gì!
JENNY
 Đồng ý!
OLIVER
Anh đâu có gọi bố và bảo tôi yêu ông Fill, tôi yêu ông!
JENNY
Không!
OLIVER
Đó  thấy chưa.
JENNY
Anh biết vì sao không?
 Vì tên của anh là Oliver
Đại sảnh Barrett, không chào khi đi ngang sao?
OLIVER
Trông xấu quá, anh chưa bao giờ vào trong đó cả.
JENNY
Người lớn quá nhỉ!
OLIVER
Sống với người xưa tích cũ mệt quá
Đâu có ai như vậy
JENNY
Em thấy có hai người…
OLIVER
Cảm ơn nhiều
( còn nữa)

khúc du ca: THAY LỜI TRI ÂN MÙA TRUNG THU CỔ TÍCH!

khúc du ca: THAY LỜI TRI ÂN MÙA TRUNG THU CỔ TÍCH!: “Chiếc đèn ông sao sao năm cánh tươi màu… ”(1), mỗi lần nghe lại ca khúc đó, lòng lại thấy xốn xang lạ thường! Tết Trung Thu trong kí ức củ...

THAY LỜI TRI ÂN MÙA TRUNG THU CỔ TÍCH!


“Chiếc đèn ông sao sao năm cánh tươi màu…”(1), mỗi lần nghe lại ca khúc đó, lòng lại thấy xốn xang lạ thường!
Tết Trung Thu trong kí ức của con có mâm quả Hồng ngâm mẹ chuẩn bị cả tuần trước đó, thứ quả đặc trưng nhất vào dịp Tết Trung Thu. Mẹ phải hái xuống khi trái đã già, rửa sạch phấn trên trái, lau khô và mang ngâm lại với nước sạch. Có chiếc đèn ông sao năm cánh. Không phải loại đèn bán trên thị trường với đủ loại màu sắc mẫu mã, mà là chiếu đèn cha tự tay vót tre, đi tìm giấy bóng màu rồi về cắt cắt dán dán. Có chiếc bánh nướng vàng ươm hình con cá nhân thịt, nội tất tả cuối chiều cái dáng liêu xiêu trên con đê lộng gió cầm qua cho đứa cháu cưng. Có câu chuyện cổ tích “ ông Quậy ngồi gốc cây đa”, ngày kia ham chơi nhởn nhơ trên cung quế. Có tích chị Hằng xinh đẹp dịu dàng. Có con Cáo tham lam chỉ rình phá cỗ…
Tuổi thơ con êm đềm với vùng kí ức đẹp!
Lớn hơn một chút, tham gia các hoạt động đoàn hội ở khu ở xã. Tết Trung Thu con không mặn mà với câu chuyện của bà, món quà của bố. Con tất bật hơn với những buổi liên hoan văn nghệ, tổ chức tết cho các em thiếu nhi. Chúng con mua đèn lồng, mua bánh, mua trái cây… để các em đón chị Hằng. Từ bao giờ con quên mất niềm hân hoan thơ trẻ, nhưng vẫn còn nguyên niềm vui nhỏ khi cầm một phần quà của đứa bạn thân vào đêm rằm tháng tám.
Rồi con xa nhà, tự tìm cho mình một lối đi riêng, mang theo bao nhiêu hoài niệm về một tuổi thơ ngọt ngào trong vòng tay bao bọc của quê nghèo cằn cỗi. Trong hành trang hoài niệm đó, có những “đêm trung thu rước đèn đi chơi”(2) rồi về ngôi quây quần bên mâm cỗ, đợi chú Quậy chị Hằng.
Con đã tự hào xiết bao khi mỗi mùa trung thu đi qua, ngồi với bạn bè con kể chuyện tuổi thơ của mình. Nghe đứa này hờn ghen “ chị Hằng quê mi” với
 “ chị Hằng ở phố”, đứa kia tò mò chiếc đèn ông sao của cha, vị Hồng ngâm của mẹ, hương bánh nướng của ông...
Mùa Trung Thu lại về!
Chiều phố thị, xe cộ tấp nập ồn ào, con thèm lắm một lần được về bên cha bên mẹ, về tìm lại vùng kí ức ngọt ngào mà con vô tình hay cố tình bỏ quên đâu đó, chắc chị Hằng ngày xưa đã cất giữ hộ rồi.
Cảm ơn quê hương, cảm ơn mái nhà với nếp xưa lề cũ, đã giữ hộ con những dư vị ngọt ngào.
Thay lời tri ân mùa trung thu cổ tích!

(1): Lời bài hát “Chiếc đền ông sao”- nhạc sỹ Phạm Tuyên
(2): Lời bài hát “ Rước đèn tháng tám”- nhạc sỹ Vân Thanh

Thứ Hai, 15 tháng 8, 2011

15.8

.....15.8 rồi. Thời gian cứ mau mắn trôi đi mà ta thì cứ dậm chân một chỗ hoài, chán quá!
 Một lúc nào đó nhớ ra rằng ta còn tồn tại trên đời này và phải hành động. UH!!cứ tự nhủ mình hoài, rồi lại thấy lẻ loi và chán ngán mọi việc. Không biết tự lúc nào tâm trạng ta tệ thế, tiêu cực và mệt mỏi,  chán trường với những suy tư...
...muốn refresh lại bản thân một lần, muốn xóa đi tất cả những ưu tư trong lòng mà sao khó quá...ngổn ngang và chán trường...mớ bòng bong lộn xộn...
ước!
có ai đó nắm lấy tay ta, chỉ cho ta một lối đi thoát khỏi những mê cung u ám này, để một lần nhìn lại thấy yên tâm hơn và vững tin hơn. Cuộc đời chỉ cho ta sống được một lần, vậy mà cứ bắt ta hoài nghi trước tất cả...

Thứ Tư, 3 tháng 8, 2011

Tản mạn


ừ!!!em biết rằng anh yêu em lắm!!!
anh đã từng thao thức cả đêm không ngủ được khi em bị tai nạn xe phải nằm bẹp dí lo lắng mọi chuyện có thể sảy ra... em không biết có ai ngoài anh làm điều đó vì em không?
ừ!!!em biết rằng anh yêu em lắm!!!
anh đã từng ngồi khóc cùng em khi em đối mặt với những khó khăn phía trước, những khó khăn em không giải quyết được. Mặc kệ người khác nói, con trai khóc yêu đuối...chẳng có thằng con trai nào mạnh mẽ dám khóc cả!...
ừ!!!em biết rằng anh yêu em lắm!!!
anh sợ em buồn nên dù em có làm anh buồn cỡ nào anh cũng ngậm ngùi một mình chứ không bao giờ mở miệng trách giận em. Anh lặng em dõi theo em cùng cuộc tình của mình, khi em cô đơn anh lại bên em không nề hà, tủi khổ.
ừ!!! em biết anh yêu em lắm!!!
anh cứ lặng lẽ bước song song bên cuộc đời em, lặng lẽ không suy tư...chẳng có thằng đàn ông nào kiên nhẫn làm điều  đó vì em ngoài anh cả.
ừ!!!em biết anh thương em lắm!!!
khi đi qua đường, anh luôn là người bước bên phải em, chắn làn xe đang chạy. Điều vụn vặt đó, em chằng tin có ai đó để tâm...
ừ!!! em biết anh yêu em lắm!!!
em chỉ kêu đau đầu thôi là anh đã cuống quýt nhắc em ngủ sớm, nhớ uống thuốc và không được dầm mưa. Ừ! Nó vụn vặt tầm thường, nhưng đã có ai một lần vụn vặt vì em?
ư!!! em biết tất cả tấm chân tình của anh, biết nêu em song hành cùng em cuộc đời em hẳn sẽ bình yên lắm. A thương em, một cách rất riêng anh thương em!!! điều đó khiến em đôi khi so đo tính toán, đong đếm thiệt hơn với tình yêu lớn của đời mình... em hoang mang!!!không hoang mang mới lạ...
nhưng trái tim người đàn bà thường có một lẽ riêng, một lẽ riêng không ai có thể lý giải được. Em không dám nói em yêu anh, điều đó không thật lòng, vì trái tim em dành trọn cho người đàn ông ây...mối tình lớn của em...người làm em đau khổ- hân hoan- tủi nhục- hạnh phúc- thăng trầm...
nhưng em chắc trong sâu thẳm nơi em, có một góc khuất nào đó có anh...một góc rất kín...em đang cô dấu nó, thật kĩ.
....anh từng nói, anh sẽ hiểu tất cả những gì em làm và không trách em đâu... em đau vì lời nói đó khôn cùng, đau và chân trọng!
cảm ơn anh đã lặng lẽ bên em bình tâm đến thế
cảm ơn anh đã nhận phần thiệt thòi về mình mà yêu em
cảm ơn anh!!!....
trái tim...
xin đươc..
một lần...
tri ân!!!!
em duy trì thói viết blog, mặc dù không rảnh rang đâu... nhưng vẩn muốn viết, nhắc thiên hạ nhớ còn mình trên đời...hẳn em nghĩ người ta quên em nếu em không nhắc.
em vừa trở về sau cuộc bể dâu...trống rỗng với những suy nghĩ vụn vặt...cứ thế này em sẽ mắc bệnh của con nít 3 tuổi hay mắc. Trầm kha!
em nhìn kệ sách, nhìn mình trong gương, buông mình nhẹ nhàng trên  chiếc giường đôi có đệm của phòng trọ...rã rời thương nhớ!
phòng bừa bộn, em ghét sự bừa bộn...nhưng mấy đứa em của em nó lại không cho đó là bừa bộn. Thế là em mặc kệ, không nói được nhiều vì không phải em ruột...gì thì gì nó cũng có giới hạn...mà với em, giới hạn đã qua từ lâu rồi.
thường thì em thức rất khuya, tự dằn mình với những trang sách ẩn chứa nhiều nỗi đau nhân loại, nhưng khi bên anh, em lại muốn ngủ vùi quên ngày tháng, ngủ miệt mài như đứa trẻ no sữa mẹ. Cái dòng ấm ngọt ngào đó, em khát thèm từ thủa ban sơ.
nhưng anh quá bận để yêu em, cũng như những người con trai khác quá bận để yêu em...để bên em một ngày không suy tư vụn vặt... quên áo cơm và công việc...quên tháng ngày!
hoặc giả em quá bận lòng khi bên anh lãng phí thời gian, em căm ghét gian phòng tù túng, bừa bộn và ẩm mốc...rốt cuộc thì chính mình lại quay lưng với khát khao của mình..??
em mâu thuẫn giữa được và mất, vui và buồn, suy tư và thanh thản, thành ra em khó sống yên bình bên đời anh...( hay bình yên bên cuộc đời của bất kì gã đàn ông nào thương em).
dạo này em trở nên táo tợn!!! có thánh mới biết được vì sao? đôi khi em hận! chính mình, chính cuộc đời trong đục này nữa, hận những đam mê...và nỗi đau!
em muốn chạy trốn, để bình tâm, nhưng lại sợ chính sự trốn chạy đó mang lại phiền toái cho mình, thành ra em ko dám!!!\
con bạn lên blog, ...gõ tựa đề bài viết" MUỐN NỔI LOẠN". em đọc xong cười khoan dung, đáng lẽ mi phải làm điều đó lâu rồi. Cuộc sống này, không thể trầm tư mà sống được...lâu rồi!nó đánh thương ta!
....................
Tâm trạng em không tốt! sẽ không tốt nếu em nói thêm điều gì nữa...phải đi qua thôi!!!
dù biết rằng sau cơn mưa..........là cơn giông khác...
Nguồn trích dẫn (0)
ntry này em viết cho paven của em, cho những tháng ngày bình yên nhất....

6 giờ chiều!...
em vật vã với giấc ngủ đầy mộng mị và hàn gắn, những cắt quãng làm em mệt mỏi và hoài nghi...chập chờn...đứt quãng.
em ngâm mình trong làn nước nóng, sối sả...như khỏa lấp, như chênh chao.
ly cafe nóng bốc khói, em gõ những phím chữ lạnh lùng
trời đang mưa!
cơn mưa Sài thành tầm tã chút xuống giữa trời chiều thê lương ảm đạm. Em thả mình nhẽ hẫng nhưng vẫn thấy ngột ngạt túng tù.
nhận mail của chị Ngô Hạnh, chị nói đang đi tỉnh, sẽ trao đổi với em về công việc vào tuần sau...vậy xem có vẻ tuần này mình nhàn hạ...
sao em thấy cô đơn!???
em chẳng biết nữa, có vẻ như chẳng có ai hiểu em( hoặc giả em thật sự khó hiểu lắm?)..em cứ chùm lên mình chiếc mền rêu cũ, rồi bắt người ta phải hiểu mình???thật lố bịch và buồn cười.
lâu rồi em chẳng viết blog, chẳng biết phải viết gì? mình chai sạn thế này sao?
hôm qua em dấu mình khóc một trận đã đời, một mình dặm nhấm nỗi ưu tư...em khóc thét gào, to đến độ cô chủ khách sạn phải lên gọi cửa" có chuyện gì với con thế??"...em cứ thế khóc, gọi cho thằng bạn thân và bắt hắn nghe mình khóc... hắn hoang mang hoảng hốt, nhưng hắn hiểu em nên để em khóc...như một sự khỏa lấp!
hắn không phải là anh, nhưng trong lúc này em không nên lằm khổ anh, nên em gọi hắn!
tâm trạng em không tốt, em không muốn nói em buồn! vì hình như từ buồn chưa diễn tả hết.
em muốn đi đâu đó, nhưng em sợ. sợ sự ra đi của em sẽ đánh mất tất cả, tất cả! thành ra em chẳng dám đi!..nhưng chính vì em không dám bước đi, em lại tù túng mình!
( hẹn khi nào tâm trạng đỡ tệ hơn, em sẽ viết....)
-------
em viết tiếp entry này cho anh!
 giờ này chắc anh chưa về đâu, công việc cuốn anh đi đôi khi như một cơn giông lớn. Cuốn anh xa nhựng phù phiếm nơi em- nên v ậy! em không nên để anh phải bận lòng vì em- một người- không- phải - người - yêu - anh...thời gian qua, em đã bức bí anh quá nhiều trong gian phòng của mình, bắt anh gặm nhấm những nỗi đau vô hình của em, như một sự tất lẽ. Giờ em nhận thấy điều đó sao bất công với anh quá, anh không đáng chịu đựng và nhẫn nại trước tất cả. Em mất anh, lẽ đương nhiên em mất anh vì em không thuộc về anh, và vì anh- không - phải- của - em.
dạo này em không dám gặp anh, cứ như cố tình chốn chạy trước định mệnh, em sợ... không biết tự bao giờ em mơ hồ sợ rằng em sẽ yêu anh! có lẽ ngay lúc này, em sợ điều đó. nó làm khổ anh, em và cuộc đời.
( viết cho anh ngày hôm sau nhé)
.............
em vưa có một chuyến đi dài, đi đến vùng đất mà em đã một vài lần ghé thăm, những trải nghiệm khác nhau vào những thời điểm khác nhau làm em hiểu mình hơn, và cũng có vẻ hiểu đời hơn...
em không viết được nhiều, nhưng có rất nhiều ý tưởng...nhưng em hồ nghi chẳng biết bao giờ mình có thể viết ra được.
....em tàn tạ sau chuyến đi dài, rồi em sẽ tàn tạ sau mỗi chuyến đi dài...
em nhắn cho anh vài ba dòng hỏi thăm sức khỏe, sợ kéo dài dòng tin thì chúng ta lại sẽ gặp nhau tại một điểm, chẳng nên thế!
.......


Thứ Hai, 1 tháng 8, 2011

Viết cho dĩ vãng

người dưng!!!không phải là người mình không biết, mà là người đã từng biết...chỉ biết vậy thôi ( cái tên, quê quán, ngày sinh)
...(mình còn không biết họ)tệ quá!!!

vậy mà mình đã yêu, anh cũng đã yêu, bằng cái thứ tình tri kỉ...vồ vập, vội vàng, nghiệt ngã...cuộc đời nó oái ăm vậy đó!!!
hôm nay xem một bộ phim trên truyền hình, bỗng bắt gặp một hình ảnh quen quen...thấy giống anh ...
thế là nhớ, cả cái khoảng trời kỉ niệm ngủ yên giờ vồn vã tìm về...mình lạc vào đó, rồi mộng mị giữa  trời  trưa  Sài thành không mây không mưa....
anh nơi đó bình an???



Em chạm vào nút dây nối hai bờ của sự cô đơn

bàng hoàng nhận ra...

anh mờ xa. Chỉ là ảo ảnh

kí ức của em quay về bên anh một mùa đông cũ

khi bắt gặp một ánh nhìn quen thuộc giống anh

Em vẫn dặn lòng hỏi lòng về mối duyên tình của chúng mình

 sao quá mong manh ???

vồn vã trôi đi bên dòng đời nghiệt ngã

đề ta lạc mất nhau như hai người xa lạ

ngay trên con thuyền độc mộc khắc tên ta

Anh đã xa  rồi !!!

sao em vẫn thiết tha?

thương nhớ lắm sợi tơ lòng đã đứt

không phải lỗi tại em. sao lòng em day dứt ?

lỗi tại cuộc đời xô đẩy ...chớ chêu thay!!!

Sài thành mưa, phố ướt nước chiều nay

bởi phố hiểu nỗi niềm em đau đáu

Hà thành bình yên không? nơi nào anh nương náu

ngõ lối nào cho mỗi bước anh đi?
....................................................................................................

Anh nói với em rằng, em đừng tiếc thương chi

bởi cuộc sống của anh giờ bình yên hạnh phúc

anh có một tình yêu , một niềm tim mang hình viện đá lục...

(viên đá thần tình yêu vá víu những linh hồn)

những thứ anh mong hoài, không có được từ em.

...................................................................................................
Ôi những ngôn từ ngọt nhạt đến đáng thương

anh yêu ghét chi anh? cho lòng thành thù hận.

cứ coi như trò chơi trên đường đời tất bật

kẻ thắng, người thua quy luật muôn đời...

.........................................................................................................

Em đã tự an ủi mình

 mối duyên tình của hai ta chỉ là một trờ chơi!!!

trò chơi dại của những tâm hồn dại

giải thưởng của trò chơi là nỗi đau mang theo không thể nào
lành lại...

là những vết thương lòng vẫn chảy máu trần gian ...
..................................................................................................

nhưng em mãi chỉ là một con ngốc đa mang

còn đau mãi với nỗi buồn mình vô tình ban cho người khác!!!

............khánh dư..............

sài gòn một ngày không có cơn mưa(V02.07.2010)

...

Cho anh!

chiều!!!
khắc khoải nỗi nhớ
khắc khoải niềm thương
gập ghềnh con đường
em bước chân đi lạc.

anh ở đâu???
ôi những ngày xưa như một phép nhiệm mầu.
em hồn nhiên tin vào miền cổ tích
tìm bình yên trong nụ hôn vụng dại
trái đất quay tròn theo nhịp những vòng ôm...

anh ở đâu???
em khắc khoải đi tìm một ánh mắt nâu
đi qua cuộc đời em mặn nồng, ngọt nhạt
bước chân phiêu du vài ba lần đi lạc
trong khu vườn tình ái Eva

trái cấm là những ngọt ngào, dư vị đã qua
em gặm nhấm thương một miền xanh thẳm
thương tiếng ve ngủ quên bên dòng sông kỉ niệm
thương những nụ hôn chưa kịp tròn vành...

anh ở đâu...
khi chiều đang rất muộn.....
KHÁNH DƯ(4/2011)

Lời tạ từ gửi biển


Chỉ có thuyền mới hiểu
 Biển mênh mông nhường nào!”
Anh muốn dấu muộn phiền
vào tận đáy con tim
Cho em hát hồn nhiên
 Cho em cười ngọt nhạt
Nỗi đau sẽ qua đi
Biển xanh và sóng bạc
 Vẫn muôn đời đa mang

Anh muốn làm con thuyền
Được theo gió phiêu lang
 Lênh đênh trên biển em…
 ngọt ngào sóng vỗ
Được lả lơi với trăng
Nói những điều nhắn nhủ
Thương nhớ một bóng hình
Ngày xưa đó xa xôi

Anh vốn ghét những lời…
xáo rỗng ở đầu môi
Nhưng thật tâm lại muốn nghe…
điệu giọng em rất ngọt
Ôi tình yêu của tôi …
Biển đời em lang bạt
Sóng vỗ bạc mái đầu …
Em trôi mãi về đâu?

Cho anh xin được làm ..
Nơi cồn bãi nương dâu
Dâu xanh ngắt một màu
Để tình anh thắm mãi
Cánh chim nhỏ của tôi
Em đi rồi trở lại
Nắng sẽ hồng ban mai
Cho mắt lệ em cười.
khánh dư