số lượng người xem trang

Thứ Tư, 24 tháng 8, 2011

THAY LỜI TRI ÂN MÙA TRUNG THU CỔ TÍCH!


“Chiếc đèn ông sao sao năm cánh tươi màu…”(1), mỗi lần nghe lại ca khúc đó, lòng lại thấy xốn xang lạ thường!
Tết Trung Thu trong kí ức của con có mâm quả Hồng ngâm mẹ chuẩn bị cả tuần trước đó, thứ quả đặc trưng nhất vào dịp Tết Trung Thu. Mẹ phải hái xuống khi trái đã già, rửa sạch phấn trên trái, lau khô và mang ngâm lại với nước sạch. Có chiếc đèn ông sao năm cánh. Không phải loại đèn bán trên thị trường với đủ loại màu sắc mẫu mã, mà là chiếu đèn cha tự tay vót tre, đi tìm giấy bóng màu rồi về cắt cắt dán dán. Có chiếc bánh nướng vàng ươm hình con cá nhân thịt, nội tất tả cuối chiều cái dáng liêu xiêu trên con đê lộng gió cầm qua cho đứa cháu cưng. Có câu chuyện cổ tích “ ông Quậy ngồi gốc cây đa”, ngày kia ham chơi nhởn nhơ trên cung quế. Có tích chị Hằng xinh đẹp dịu dàng. Có con Cáo tham lam chỉ rình phá cỗ…
Tuổi thơ con êm đềm với vùng kí ức đẹp!
Lớn hơn một chút, tham gia các hoạt động đoàn hội ở khu ở xã. Tết Trung Thu con không mặn mà với câu chuyện của bà, món quà của bố. Con tất bật hơn với những buổi liên hoan văn nghệ, tổ chức tết cho các em thiếu nhi. Chúng con mua đèn lồng, mua bánh, mua trái cây… để các em đón chị Hằng. Từ bao giờ con quên mất niềm hân hoan thơ trẻ, nhưng vẫn còn nguyên niềm vui nhỏ khi cầm một phần quà của đứa bạn thân vào đêm rằm tháng tám.
Rồi con xa nhà, tự tìm cho mình một lối đi riêng, mang theo bao nhiêu hoài niệm về một tuổi thơ ngọt ngào trong vòng tay bao bọc của quê nghèo cằn cỗi. Trong hành trang hoài niệm đó, có những “đêm trung thu rước đèn đi chơi”(2) rồi về ngôi quây quần bên mâm cỗ, đợi chú Quậy chị Hằng.
Con đã tự hào xiết bao khi mỗi mùa trung thu đi qua, ngồi với bạn bè con kể chuyện tuổi thơ của mình. Nghe đứa này hờn ghen “ chị Hằng quê mi” với
 “ chị Hằng ở phố”, đứa kia tò mò chiếc đèn ông sao của cha, vị Hồng ngâm của mẹ, hương bánh nướng của ông...
Mùa Trung Thu lại về!
Chiều phố thị, xe cộ tấp nập ồn ào, con thèm lắm một lần được về bên cha bên mẹ, về tìm lại vùng kí ức ngọt ngào mà con vô tình hay cố tình bỏ quên đâu đó, chắc chị Hằng ngày xưa đã cất giữ hộ rồi.
Cảm ơn quê hương, cảm ơn mái nhà với nếp xưa lề cũ, đã giữ hộ con những dư vị ngọt ngào.
Thay lời tri ân mùa trung thu cổ tích!

(1): Lời bài hát “Chiếc đền ông sao”- nhạc sỹ Phạm Tuyên
(2): Lời bài hát “ Rước đèn tháng tám”- nhạc sỹ Vân Thanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét