số lượng người xem trang

Thứ Năm, 20 tháng 9, 2012

RU TÌNH 6


Đâu phải đã hết thương yêu người nhỉ
Em vẫn đi cho bõ kiếp hồng trần

Vào vai người lữ khách nhớ cố nhân
Em cô độc bên lề đường tình ái

Yêu thương chết em vẫn còn nghi ngại
Sợ lòng mình chẳng có thể si ai
Lạc giọng buồn, thao thức suốt đêm dài
Không thể khép nửa bờ mi hờ hững

Em chạy trốn tình yêu này, là thực
Vì một điều em không thể gọi tên
Huyễn hoặc mình mọi thứ có thể quên
Em méo mó cười nỗi đau nhân thế!

Gắng lên nhé gạt ngang đôi dòng lệ
Hai chúng ta sẽ bước thẳng hai đường
Để mai này nhìn lại còn thấy thương...
nửa còn lại đánh rơi, mùa ly biệt!!!


HCM 20/09/2012

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2012

ĐỘC HÀNH


Ps: Tặng SE1 và CHUNG
---------------------------------

Em là kẻ cô đơn bên lề cuộc đời
thích những hành trình đơn lẻ...
khám phá những điều mà xưa nay, có lẽ
người đời cho là: KHÔNG PHẢI BẬN TÂM!

Em gặp người chung một chuyến đi
Hành trình âm thầm
tìm miền đất hứa
Người bỏ lại sau lưng lời yêu xưa
gia đình nhỏ
những đứa con có đỏ mắt mong người?!

Vợ người bước qua tuổi đôi mươi
an nhàn và bình lặng
Người bất ngờ khi nhìn em
nặng nợ với duyên đời!

Đoàn tàu cô đơn
Giấc ngủ cơ đơn
Giấc ngủ của những kẻ độc hành không khi nào tròn vành êm ấm!?
Người lặng lẽ khoác lên em tấm chăn mỏng...
âm thầm
như cho đi nỗi niềm riêng của chính bản thân mình.
Sứt mẻ
giấc mơ.

Em chẳng thèm cựa mình trong đêm
khoảng ghế hẹp em sợ người tỉnh giấc
chòng chành giấc mơ cổ tích... của riêng người!

Ta tạm biệt nhau ga cuối cuộc hành trình
em và người,
lại xô bồ đi về phía không nhau....
---------------------------------------------------------
PS: 7h33 p sáng, không tài nào ngủ được một xíu. Đành trải lòng.